Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

LVS

Ko muốn để tên con.... Lần đầu...tay m run lên, lúng túng trước cơ thể con vẫn ấm áp khi trái tim con đã ngừng đập, trước nước mắt, tiếng khóc của hai nỗi đau quặn thắt...Con về trong giá lạnh, đưa con về chỉ có trái tim của những người chưa một lần nắm tay con, chưa 1 lần gặp....

Viện Huyết Học - 1 buổi sáng đầy giông - chạm vào 1 thứ gọi là tận cùng nỗi đau!!!

 Mình vẫn nhìn đời thật rất "dịu dàng" nhưng thật sự....sự THỜ Ơ, VÔ TRÁCH NHIỆM độc ác vô cùng khiến mình muốn điên lên! 

......

Bệnh tật đe dọa sinh mạng, con tim lạnh cướp đi sự sống.... để lại sự hẫng hụt, để lại 1 vết sẹo đau nhức con tim cha mẹ mãi  mãi.

.....về phòng hết tinh thần làm việc, rưng rưng, cay cay, điên tiết, bất lực.

 ...

Trấn tĩnh lại mới nhận ra một chút ấm áp, thăng bằng: Không đủ tiền trong người, không giấy tờ chứng minh nhưng người sếp nào đó vẫn vẫn đồng ý cho xe để đưa con về (trước khi doivai đến) khiến mình thật sự biết ơn, cuộc sống vẫn dịu dàng khi nhận được sự cảm thông và lòng tin đúng lúc dù đó là buổi sáng đầy giông tố, cả của trời. Sự chờ đợi với mình có thể 20 phút chỉ bằng nửa ngày, nhưng với cha mẹ của con có thể đã là 20 ngày. 

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Thơ kua Thần Thám


Hóng được tin ĐTH đang mở event
Cốt đưa được 1 nàng về dinh huynh Thám
Hóng lao vô nghe ngóng tình hình, do thám
Xem xem các tỷ muội thư tình mần sao?
Coi xong nghĩ chắc phải tự mà out
Bới cào lòng dạ chẳng được mụn thơ nào 
....trào ra 
040

Tối nay mất điện nó lại hổng tha
Lui cui thắp nến viết thơ kua thần Thám
Thám ơi Thám, muội nào đâu dám
Mơ về huynh, tưởng cũng về huynh
Nhưng quả tim muội cứ rung rinh
Và cái tên Thần Thám huynh cứ ám
Để từ không bỗng dưng thành dám
...kua Thần Thám cái coi sao!
Thám ới Thám, muội những ước sao 
Có bữa nào đôi ta cùng ngồi tám
Đến khi đó đời nào muội hông dám:
..."Thám iu" 
tongue

Hòng kua huynh,muội vội làm bài thơ con cóc
Nhảy lên Thi ẩm túm cổ huynh về
Chuyến này muội quyết muội thề
Cho U bớt ngóng, cho Thầy bớt trông,
Hột huynh ơi huynh có bít hông?
Có một bà già ngồi vắt vẻo bên cửa sổ
Cắm đầu cắm cổ...hí hoáy viết thơ tình
...ném hunh
Mong huynh hiểu chút tư tình...tự nó...thình lình
...bung ra.
Muội ngồi muội ngóng phương xa
Có một cha tên là Thần Thám
Mà huynh Hớ trót gọi "Thần Thám yêu thương"
Lãnh điên huynh yêu thương gọi cái tên: "Hột vịt"
Hột vịt ơi! Mới sáng ra bụng muội đã ầm kêu.
Nếu muội nói đã trộm nhớ thầm yêu
Thì rõ là...là muội đang điêu đấy!
Nhưng quả con tim muội xiêu xiêu thật ấy
Nên cứ lầm rầm trộm vía gọi "anh iêu"
Nhưng còn sợ huynh hồn tán phách tiêu
Nên chỉ dám tạm gửi anh iêu vài "cục nhớ"
...nhờ huynh Hớ chuyển zùm
Mong thư trở về không phải cục nhớ cũng phải cục thương.

Ngồi phương xa ngóng cái bóng thương thương
Bỗng thấy lòng thì thương mà dạ...chột,
Đã biết Hột huynh mắt đen, mũi tẹt thế nào?
Mà cắm cúi vít thơ...gửi tình đến ào ào
...những là thương mí nhớ...
Ớ! Bít đâu hên Hóng lại vớ được anh iêu.

Nếu như huynh lòng cũng liêu xiêu
Thì hãy mau mau kêu bắc cầu Kiều
Rước về mí anh iêu ....mợ Hóng
Cho đoạn ngày Hóng mong hóng ngóng
...cùng tháng đợi năm chờ.

Miệng cứ lầm rầm, dạ cứ thầm ước ao
Kìa! Bóng ai nhác giống bóng huynh sao!
Bụng thì thào: "Có khi nào Thám huynh có í"
Con tim muội bỗng dưng lại lí nhí